Cũng nhiều khu vực bán các mặt hàng theo nhóm như các chợ phiên, điểm đặc biệt của Cốc Ly là góc chợ bán trâu to rộng và nhiều trâu nhất trong các chợ phiên Tây Bắc tôi đã ngang qua. Các chú trâu, tài sản quý, cũng là người bạn thân thiết giúp việc cày cấy của đồng bào Bắc Hà, luôn nhận được nhiều sự quan tâm của các anh các chú. Việc buôn bán trâu ở đây cũng lạ. Thấm đẫm tình.
Lang thang qua những phiên chợ trâu hoành tráng Rantepao (Indonesia), phiên chợ gia súc lớn nhất vùng Trung Á, Karakol…, tôi chưa bao giờ thấy cảnh bán mua luyến lưu như ở Cốc Ly khi người bán cứ dùng dằng, lần lữa trong việc phải bán đi chú trâu, người bạn thân thiết của cả nhà.
Nhà phải có việc rất cần thiết đồng bào mới phải dắt trâu ra chợ, nhưng nếu không tìm được người chủ mới phù hợp với con vật thân thuộc với gia đình, họ lại dắt về. Có khi đến mấy phiên chợ mới bán được. Có chú trâu được bán, chủ mới dắt đi rồi vẫn cứ dùng dằng quay đầu tìm chủ cũ với đôi mắt ướt rượt ngác ngơ. Tiếng nghé ọ vướng víu đâu đó trên những con đường về bản mới, giữa núi rừng sớm mai nghe sao nao lòng. Ngang qua rẻo đất của mấy cô hàng rượu, thấy cánh phụ nữ cắp chai đến mua còn đông hơn nam giới. “Không phải tao uống đâu, mua cho chồng mà!”. Nghe khách lạ đùa, cô gái Mông xinh xắn Thào Ly đỏ mặt lắc đầu quầy quậy trả lời.
